Thứ Năm, 24 tháng 5, 2012

Một bông hồng.

Chợ miền quê một chiều mưa vắng khách
Lặng lẽ buồn mong những bước chân qua
Cô bán hoa cúi đầu bên trang sách
Thả hồn mình qua những vần thơ… hoang
Bán cho tôi bông Hồng đi cô bé
Đóa hoa nào còn nụ mịn màng
Em ngước lên :
Xin ông chờ tôi lựa
Một bông Hồng vừa đẹp lại vừa sang
Tôi bật cười :
Cô thật tài quảng cáo
Thế bông Hồng mang ý nghĩa sao cô?
Em bối rối :
Hình như người ta nói
Nó tượng trưng cho tình nồng thắm
Cám ơn cô, giá bao nhiêu cô nhỉ?
Em lắc đầu:
Xin được biếu ông không
Một bông hồng không bao nhiêu ông ạ
Rất mong ông làm người đẹp vừa lòng.
Tôi chợt buồn :
Cô bé lầm rồi, tôi không tặng người yêu
Thằng bạn thân hôm qua vào nghĩa địa
Một bông Hồng cho nó đỡ quạnh hiu…
Nhưng cô phải nhận tiền đi chứ
Cho bông Hồng về mẹ mắng thì sao?
Em bất chợt đưa tay làm dấu thánh :
Lạy Chúa!
Xin được gởi cho người… xấu số….
Và mong người yên nghĩ bình an…!
Cám ơn cô đã tặng bông hồng
Ấm lòng người... trong đất lạnh chiều mưa….

Thôi em về.

Thôi em về kẻo trời mưa ướt áo
Đường sẽ dài hơn mọi bữa ra đi
Anh van em thôi đừng nói lời thầm thì
Lời mật ấy sẽ thành trăm cay đắng


Thôi em về cho lòng anh hoang vắng
Cuối con đường áo trắng nhạt nhòa bay
Ta ngập ngừng đứng lại vẫy tay
Rồi vĩnh viễn chia xa làm hai ngã
Thôi em về thành xa lạ
Còn chút gì để nhớ giả vờ quên
Đừng ngập ngừng, đừng khóc lóc, đừng gọi tên.
Cho đau lòng nhau trong phút cuối.


Thôi em về, lòng anh như sỏi cuội
Bước chao buồn gõ nhịp lúc hòang hôn
Kỷ niệm hồng em hãy cố vùi quên
Chúc em vui nơi phương trời nhung gấm


Thôi em về tim anh sầu gặm nhấm
Địa đàng nào không phải cấm đâu em
Niềm đau thương là đau xót đêm ngày
Tình chắp cánh theo thời gian hờ hững


Thôi em về đường xa anh vẫn đứng
Tiễn đưa em đôi chiếc lá lìa cành
Cuối con đường chắc em sẽ quên anh
Có chờ đợi quanh đây niềm vui mới


Thôi em về đêm nay mùa đông tới
Mưa qua hồn và mây tím đêm
Đếm thời gian qua từng đốt tay gầy
Sầu nghi vấn sao tình mau phai nhạt.

Tôi và mùa mưa !!!!...

Tôi sẽ lại một mình với mùa Mưa…
Ước được như chưa gặp em để chưa biết mùa Mưa lạnh giá.
Chưa biết mỗi bước đi trong cuộc đời là mỗi lần nghiệt ngã
Chưa biết cafe có vị đắng như… niềm tin


Tôi sẽ lại một mình lang thang dưới mùa Mưa.
Biết rất khó để mà quên hết…
Biết rất khó thoát ra khỏi đời mỏi mệt…
Giọt nước mắt rơi vỡ vụn những ban mai….
Tôi sẽ lại một mình tan vào mùa Mưa tiếng thở dài.
Mỉm cười về sự ngọt ngào của những lời nói dối…
Nghe trong tim một niềm đau nhức nhối.
Tình yêu là liên tiếp những trò chơi ???


Tôi sẽ lại một mình với mùa Mưa bên cuộc đời.
Sẽ học cách quên những gì đã nhớ…
Sẽ học cách quên tình yêu đã tồn tại trong từng hơi thở.
Tôi sẽ bước đi mau nối tiếp giữa dòng người…


Và cuối cùng tôi sẽ quay về…
Quay về cái thủa chưa từng gặp em...
Bây giờ em không là tất cả với tôi nữa…
Đã qua rồi những hoang tưởng của đam mê…